Luôn mâu thuẫn trong tất cả, không hiểu được tại sao lại phải phân biệt yêu ghét, đúng sai.
Khác biệt là sai? Và chân lý nằm ở những cá thể giống nhau?
Biết cách sống để có được tình yêu của mọi người, nhưng luôn đi ngược lại nó.
Đường chân trời màu xanh, mỏng manh và ảo tưởng-đó chính là ranh giới cô độc của bản thân.