Em là sương, sương chỉ tan trong nắng
Nắng vô cùng, nắng chỉ đọng trong sương
Từ mênh mông tia nắng rất bình thường
Gặp sương sớm bỗng ngời lên ánh sáng
Nếu vì nắng mà lòng sương bớt lạnh
Thì vì sương mà nắng bớt long lanh
Từ bình thường mà trở nên lóng lánh
Mong nữa trời những kỉ niệm xa xăm
Anh là nắng với sắc mầu bất diệt
Về động lòng hạt sương nhỏ long lanh
Em cần anh như biển xanh cần sóng
Có mặt biển nào phẳng lặng đâu anh
Em là sương, sương chỉ tan trong nắng
Nắng vô cùng nắng chỉ đọng trong sương
Em yêu anh bởi vì anh l