cũng chẳng có gì khác biệt giữa sống và tồn tại,khi nụ cười chỉ hiện lên một cách gượng gạo và khi lí trí thay thế cho niềm đam mê hay cảm xúc.Nhưng có một điều là k có gì làm kẻ vô cảm gục ngã ngoài tình cảm,cuộc sống dạy cho ta về giới hạn và về sự chấp nhận.Nhưng k có nghĩa là bắt ta sống bằng sự lạnh giá và tàn bạo,hãy cứ yêu thương và hết mình để gói gọn nỗi đau trong khối băng ấy....