Khi mọi người vui vẻ, tôi là người duy nhất đứng bên ngoài và quan sát niềm vui. Còn khi không có ai, tôi cũng là người duy nhất nhấm nháp sự cô đơn mà nó mang lại... Chắc mọi người sẽ nghĩ tôi là một kẻ chẳng giống ai. Nhưng thật ra, tôi như vậy vì không ai thích tôi, không ai thật sự quan tâm tôi. Và tôi cũng không cần ai quan tâm, chỉ muốn sống cô đơn, sống một mình... Tự do nhưng trống rỗng, cô đơn nhưng bình yên...