Bảy đêm hoa tuyết nở rộ rồi lụi tàn
Tựa như buổi tương phùng ngắn ngủi và ly biệt muôn đời
Thứ cho ta vì đã quay mình bước đi vào lúc ấy
Vì năm tháng hoang lương
Vì cuối cùng ta không thể kiên trì
Vì tình yêu sâu đậm nhất trên đời, rồi cũng không chống nổi với thời gian.