Tôi vẫn viết những dòng thơ đơn độc
Giữa đêm thâu cơn gió lốc lạnh lùng
Khi trăng sao vùi giấc giữa không trung
Thơ lặng lẽ không cùng ai vần điệu
Thơ nhiều ý mà người nào có hiểu
Phải chăng vì Người lỡ thiếu trái tim
Những dòng thơ trôi tựa nước êm đềm
Mà Người ví như tiếng đêm trách móc
Có đôi lúc một mình tôi thầm khóc
Thơ không vui thơ ướt đẫm
lệ sầu
Người vô tình nào có thấy lòng đau
Vẫn cứ bảo toàn là câu than thở
Khi tuyệt vọng những vần thơ dang dở
Vần không thành