Đã có thời mình ăn ngủ vì manga. Là một trong 3 người thành lập hội quạn truyện tranh Quảng Ninh. Đạp xe qua cầu, phát tờ rơi, la liếm 4rum, cực, nhưng vui lắm. Đã có thời mình có thể ngồi 12 tiếng đồng hồ liên tục để vẽ tranh chỉ với nước lọc và bánh mì. Có thời mình ngồi cả đêm để may đồ cosplay. Bây giờ mình là ai?? Mình thích cái gì, ước mơ của mình là gì?? Mình không rõ nữa. Không quá thích ai, quá đam mê cái gì, không dồn tâm trí cho việc gì, không thấy nhục nhã khi thất bại, không quyết tâm khi chưa hoàn thành. Mình như kẻ mộng