Em là gió trong một chiều tắt nắng..
Gọi bình yên trên vai anh dịu dàng...
Em là nắng trong một ngày ngát xanh...
Gọi tình yêu về cho nồng nàn ánh mắt...
Một ngày tỉnh dậy thấy yêu thương mình đã xanh kiệt cùng như lá. Bao nhiêu khóc cười cũng bỗng chốc hóa xa xôi. Giọt nước mắt từ tận cùng phía bên kia kí ức. Thôi không còn rơi nữa...