Những cơn mưa tháng 11... Rào rạt. Ồn ã. Có lúc chợt lặng im rồi bỗng ào ạt trút xuống. Mưa thấm trên môi, làm mờ nhoè đôi mắt, chảy vào lòng những giọt sầu muộn, u uất. Mưa trút bỏ cái vỏ bọc thường ngày bên ngoài, lộ rõ một Con Người. Hoàn toàn. Nguyên vẹn.
Một nỗi buồn miên man. Lòng trống trải vô cùng. Mưa vẫn rơi. Đứng lặng nhìn. Trong mưa.