Anh hãy cứ đi về phía cuối chân trời
Mặc Em đợi một vì sao của riêng Em bé nhỏ
Xòe tay hứng những Có-Không rồi Không-Có
chẳng có gì...còn sót lại cho nhau!
Anh cứ đi...đừng nhìn lại phía sau
Trăng sẽ khóc theo ngập ngừng nhịp bước
đoạn đường phía trước
Nước mắt-nụ cười
sẽ là của riêng Em.