"Tôi nhớ tới anh trong 1 ngày mưa.Anh đèo tôi trên chiếc xe gạc tàn kể cho tôi nghe về cuộc đời phía sau nụ cười của anh.ANh có vẻ ngoài ngây ngô như chính tâm hồn anh,nhưng tâm hồn đó lại mong manh ủy mị lắm.Tôi ko nhớ có lúc nào tôi nhìn thấy anh sâu lắng ko,nhưng rõ thể cái cách anh đưa con mắt mình vào trong những góc chụp của mình đã làm tôi thấy con tim anh.Anh vụng về,lạc quan nhưng lại giàu tình cảm.Anh giàu tình cảm tới độ có lần tôi nghĩ anh ko thể yêu đc 1 cô gái nào bởi họ có thể dẫm đạp lên trái tim mong manh của anh."
Bông tzồ