Ngày xưa còn bé, mỗi lần tôi có
điều gì không vừa ý, tôi hay nghĩ
tới một ý nghĩ rất ngu ngốc, đó là
ước gì mình được giả vờ chết một
hôm, linh hồn sẽ tạm thời rời thể
xác leo lên cái cây nào đó gần nhà
để ngồi xem xem mọi người sẽ
thương tiếc mình thế nào, để xem
mọi người sẽ ân hận thế nào khi
đã làm mình buồn để rồi sau đó
linh hồn sẽ chạy về nhập lại vào
thể xác để còn tiếp tục đọc truyện
tranh và chiều chiều đi đá bóng
như thường. Thật là ngốc...
We’ve updated our privacy policy so that we are compliant with changing global privacy regulations and to provide you with insight into the limited ways in which we use your data.
You can read the details below. By accepting, you agree to the updated privacy policy.