Có nhiều lúc trên triền đồi hoang vắng
Tôi độc hành lẳng lặng đếm thời gian
Hồn miên man theo gió núi mây ngàn
Lòng tan nát bởi cuộc đời đầy ảm đạm…
Tôi không trách trời cao hay than oán
Chỉ mong rằng những ngày tháng buồn đau
Hãy qua mau và vĩnh viễn vẫy chào
Đừng tồn tại cho thêm đau đời lữ thứ
Kiếp sống của tôi xin được ghi bằng chữ
Đau khỗ, u buồn, mãi nhớ, sầu thương
Đời còn chi ngoài men đắng với đêm trường
Và khắc khoải sầu vương người phương cũ
Tôi gom góp những tàn ân nơi lục phủ
Còn lại gì ? chỉ ủ rũ cõi lòng