1. LỜI MẸ DẠY
Kính viếng hương hồn bà Viện,bà Hòa,bà Giô.
Bác ơi
Dù không là con rể con nuôi
Kính xin bác cho con gọi mẹ
Người mẹ láng giềng
Hiền như lá trầu tươi
Một thời
Dạy con mình không quên con hàng xóm
Mẹ dạy quê ta sông sâu núi dựng
Sông sâu kia ngăn bước người hiền
Để gió mùa đông bắc thông thốc thổi như điên
Quất trâu bò lợn gà chết hết
Dâng lũ lụt
Cướp sạch trơn rau cỏ mùa màng
Đói nghèo nhếch nhác lang thang
Muốn thoát ra phải học
Đến lượt các con
Cần cù khó mà khá được
Kính trọng thầy cô
Chớ khô khan con số đúng
Chớ chùng lòng trước sáo ngữ thao thao
Thúc kinh tế mau so vai cường quốc
Gian nan lắm con ơi
Vòi bạch tuộc đang siết quằn đất nước
Nối vòng tay ngồi lại
Cùng tranh biện cho dân tộc tự cường
Núi dựng che khuất tầm nhìn
Lo lũ trẻ làng ta tối dạ
Đứng thẳng lên
2. Đi khắp nam bắc
Học khôn thiên hạ
Biết cưu thiện đả tham;biết ứng xử với người
Trong chữ có thần con ơi
Đừng có để dốt tham loát lối
Đừng có để ma thâm dắt mũi
Đừng có để thị uy khuất phục
Đụng ngoại xâm cân não trước xung phong
Đụng tham nhũng phải mai danh ẩn tích
Nhìn cho rõ bùng nhùng
Đánh một phát như chim sâu là biết
Khi tham nhũng kết bè đại dịch
Bút báo bất lực
Bút luật bó tay
Cậy ai
Trước mắt con dù cơm khoai xe cuốc
Trường huyện dù xa
Chớ vì đói nghèo mà bỏ học
Ít học thường ít kiến nhân
Dễ sinh lòng biến hóa
Cháo rau má oằn lưng cày ruộng
Cơm khoai sá gì
Thêm lỗ thắt lưng nuôi chí khí anh hùng
Mấy mươi năm đau đáu với non sông
Ngẩng đầu lên tóc lẫn vào mây trắng
Lời mẹ dạy nghiệm đời tôi thấy đúng
Chép thành bài tâm sự với lớp sau.