ݺߣ

ݺߣShare a Scribd company logo
NGHĨA CỬ CAO CẢ
Chiều hôm ấy tôi được cử tới một trường tiểu học, để phụ giúp công việc
phân phát thực phẩm cho những người lâm nạn sóng thần vừa mới xảy
ra.
Trước mắt là một hàng dài già trẻ lớn bé rồng rắn nối đuôi nhau để nhận
thức ăn, bổng tôi để ý đến một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên tấm thân ốm o
của em chỉ có mảnh áo thun và chiếc quần đùi.
Ngoài trời lúc ấy rất lạnh, mà em lại đứng xếp hàng ở gần phía cuối
cùng, cho nên tôi nghĩ rằng đến lượt của em bước tới được bàn phân
phối, thì lúc ấy sẽ chẳng còn thức ăn nữa, bởi vậy tôi đến hỏi thăm em
mấy lời.
Em trai ấy kể rằng, khi em đang học bài thể dục ở trường thì có cơn
rung chuyển và thế là động đất xảy ra, rồi cơn sóng thần thình ập đến.
Cha của em đang làm việc ở gần đó, nên đã lái xe chạy đến trường có lẽ
để xem xét tình hình, từ trên ban công của lầu 3 em đứng tại đấy, nhìn
thấy chiếc xe có cha ngồi ở sau tay lái, đang bị dòng nước dâng lên
cuốn xe trôi theo dòng nước sâu và có thể cha em đã không giữ được
mạng sống.
Tôi vội hỏi : “Chứ còn mẹ đang ở đâu ?” . Em cho biết rằng nhà của em
ở ngay gần bờ biển, vì thế mẹ và đứa em gái của em, cũng đã không
chạy thoát kịp.
Thằng nhỏ quay mặt lại phía sau, đưa tay lên để quẹt vội dòng nước
mắt khi nghe hỏi đến người thân yêu nhất của mình.
Tôi biết em đang rất lạnh vì đôi môi em đã thâm tím, nên cởi chiếc áo
khoác cảnh sát của mình, trùm lên tấm thân gầy còm của em, lúc ấy tình
cờ cái túi lương khô gồm khẩu phần ăn chiều mà tôi vừa nhận được, để
trong túi áo khoác rơi ra, tôi vội nhặt lên và đưa cho em rồi nói:
-"Nếu đợi tới phiên thứ của con, chắc thức ăn ở trên bàn sẽ hết , đây là
khẩu phần ăn của chú, chú đã có một tí vào bụng rồi, con hãy ăn đi cho
đỡ đói !".
Cậu bé đưa hai tay ra nhận túi lương khô, rồi cúi khom xuống để cảm
ơn. Tôi tưởng em sẽ lấy đưa vào miệng nhai ngấu nghiến, nhưng không
ngờ, ngay lúc đó cậu bé đã cầm túi lương khô bước thẳng lên chỗ bàn
phân phát thực phẩm, rồi để túi ấy vào chung với các gói thức ăn dự tính
sẽ phân phối cho cả đoàn người, xong em lại quay trở về vị trí cũ để xếp
hàng.
Lòng tôi tràn đầy ngạc nhiên, nên vội vàng bước tới hỏi em :
-“Sao con không ăn cho đỡ đói mà lại đem lên để trên đấy ?
Cậu bé trả lời:
-"Thưa chú ! biết đâu có người còn đói hơn con, cho nên con muốn để ở
đó, rồi chia chung cho mọi người, như thế sẽ tốt hơn chú ạ !".
Vừa nghe như vậy, hai dòng nước mắt của tôi bổng lăn dài xuống, nên
vội vàng quay mặt để không ai nhìn thấy. Trái tim tôi phải rung lên xúc
động, vì không ngờ một em nhỏ mới chín tuổi, chỉ học lớp ba, thế mà
cháu đã có một nghĩa cử thật cao cả khi gặp cảnh khốn khó như vậy .
Thật là một bài học sâu sắc về tinh thần sẻ chia và tấm lòng hy sinh vời
vợi.
Bạn mến !
Tấm lòng sẻ chia trong lúc khó khăn là nghĩa cử đáng trân trọng. Trong
cuộc sống ai cũng cần tình thương, ai cũng thích sự đồng cảm, và luôn
mong được người khác lưu ý đến mình ...
Vì vậy, mỗi ngày chúng ta hãy cố gắng nuôi dưỡng một trái tim giàu cảm
xúc, để có thể bày tỏ sự cảm thông và sẵn sàng chia sẻ cho người kém
may mắn, đồng thời không né tránh nếu còn có thứ gì đó để giúp đỡ.
Ngoài ra, vì đã được Chúa ban cho sự cứu rỗi, nên chúng ta hãy chia sẻ
phúc âm cho người lân cận, vì đó là điều giá trị nhất mà chúng ta có thể
làm ngay, cư xử được như thế trong lúc khó khăn, thì cuộc đời chúng ta
sẽ để lại những điều có giá trị và rất là ý nghĩa .
Bài viết : Ms Kiều Bảo Toàn
Xem Fb => #kieutoan , #nuicaunguyen

More Related Content

NGHĨA CỬ CAO CẢ.docx

  • 1. NGHĨA CỬ CAO CẢ Chiều hôm ấy tôi được cử tới một trường tiểu học, để phụ giúp công việc phân phát thực phẩm cho những người lâm nạn sóng thần vừa mới xảy ra. Trước mắt là một hàng dài già trẻ lớn bé rồng rắn nối đuôi nhau để nhận thức ăn, bổng tôi để ý đến một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên tấm thân ốm o của em chỉ có mảnh áo thun và chiếc quần đùi. Ngoài trời lúc ấy rất lạnh, mà em lại đứng xếp hàng ở gần phía cuối cùng, cho nên tôi nghĩ rằng đến lượt của em bước tới được bàn phân phối, thì lúc ấy sẽ chẳng còn thức ăn nữa, bởi vậy tôi đến hỏi thăm em mấy lời. Em trai ấy kể rằng, khi em đang học bài thể dục ở trường thì có cơn rung chuyển và thế là động đất xảy ra, rồi cơn sóng thần thình ập đến. Cha của em đang làm việc ở gần đó, nên đã lái xe chạy đến trường có lẽ để xem xét tình hình, từ trên ban công của lầu 3 em đứng tại đấy, nhìn thấy chiếc xe có cha ngồi ở sau tay lái, đang bị dòng nước dâng lên cuốn xe trôi theo dòng nước sâu và có thể cha em đã không giữ được mạng sống. Tôi vội hỏi : “Chứ còn mẹ đang ở đâu ?” . Em cho biết rằng nhà của em ở ngay gần bờ biển, vì thế mẹ và đứa em gái của em, cũng đã không chạy thoát kịp. Thằng nhỏ quay mặt lại phía sau, đưa tay lên để quẹt vội dòng nước mắt khi nghe hỏi đến người thân yêu nhất của mình. Tôi biết em đang rất lạnh vì đôi môi em đã thâm tím, nên cởi chiếc áo khoác cảnh sát của mình, trùm lên tấm thân gầy còm của em, lúc ấy tình cờ cái túi lương khô gồm khẩu phần ăn chiều mà tôi vừa nhận được, để trong túi áo khoác rơi ra, tôi vội nhặt lên và đưa cho em rồi nói: -"Nếu đợi tới phiên thứ của con, chắc thức ăn ở trên bàn sẽ hết , đây là khẩu phần ăn của chú, chú đã có một tí vào bụng rồi, con hãy ăn đi cho đỡ đói !". Cậu bé đưa hai tay ra nhận túi lương khô, rồi cúi khom xuống để cảm ơn. Tôi tưởng em sẽ lấy đưa vào miệng nhai ngấu nghiến, nhưng không ngờ, ngay lúc đó cậu bé đã cầm túi lương khô bước thẳng lên chỗ bàn phân phát thực phẩm, rồi để túi ấy vào chung với các gói thức ăn dự tính sẽ phân phối cho cả đoàn người, xong em lại quay trở về vị trí cũ để xếp hàng.
  • 2. Lòng tôi tràn đầy ngạc nhiên, nên vội vàng bước tới hỏi em : -“Sao con không ăn cho đỡ đói mà lại đem lên để trên đấy ? Cậu bé trả lời: -"Thưa chú ! biết đâu có người còn đói hơn con, cho nên con muốn để ở đó, rồi chia chung cho mọi người, như thế sẽ tốt hơn chú ạ !". Vừa nghe như vậy, hai dòng nước mắt của tôi bổng lăn dài xuống, nên vội vàng quay mặt để không ai nhìn thấy. Trái tim tôi phải rung lên xúc động, vì không ngờ một em nhỏ mới chín tuổi, chỉ học lớp ba, thế mà cháu đã có một nghĩa cử thật cao cả khi gặp cảnh khốn khó như vậy . Thật là một bài học sâu sắc về tinh thần sẻ chia và tấm lòng hy sinh vời vợi. Bạn mến ! Tấm lòng sẻ chia trong lúc khó khăn là nghĩa cử đáng trân trọng. Trong cuộc sống ai cũng cần tình thương, ai cũng thích sự đồng cảm, và luôn mong được người khác lưu ý đến mình ... Vì vậy, mỗi ngày chúng ta hãy cố gắng nuôi dưỡng một trái tim giàu cảm xúc, để có thể bày tỏ sự cảm thông và sẵn sàng chia sẻ cho người kém may mắn, đồng thời không né tránh nếu còn có thứ gì đó để giúp đỡ. Ngoài ra, vì đã được Chúa ban cho sự cứu rỗi, nên chúng ta hãy chia sẻ phúc âm cho người lân cận, vì đó là điều giá trị nhất mà chúng ta có thể làm ngay, cư xử được như thế trong lúc khó khăn, thì cuộc đời chúng ta sẽ để lại những điều có giá trị và rất là ý nghĩa . Bài viết : Ms Kiều Bảo Toàn Xem Fb => #kieutoan , #nuicaunguyen