ݺߣ

ݺߣShare a Scribd company logo
TÌNH BẰNG HỮU
Tôi lớn lên trong một khu phố cổ, thuộc thành phố queens vốn có những
con đường gập ghềnh quanh co.
Khi còn bé, cha mẹ nghiêm cấm tôi chơi với những đứa trẻ cùng tuổi
trong xóm. Vì vậy, tôi hoàn toàn không có một người bạn hàng xóm nào.
Vào kỳ nghỉ hè năm tôi mười hai tuổi, cha mẹ cho phép tôi ra ngoài chơi
cùng bọn trẻ và ở đó tôi gặp được Manny.
Manny rất thích chơi trò “Tạt lon”, tôi cũng thích nhưng không biết cách
chơi nên đứng nhìn rất tội nghiệp. Hình như chẳng có đứa trẻ nào để ý
đến sự có mặt của tôi, nhưng Manny thì khác. Cậu ấy chắc hẳn thấy
được niềm khát khao trong mắt tôi nên đến mời tôi cùng chơi.
Manny là người duy nhất trong đám trẻ quan tâm đến tôi và kiên nhẫn
chỉ cho tôi chơi những trò mới lạ. Từ đó, chúng tôi lúc nào cũng cùng
chơi với nhau, và kể cho nhau nghe những câu chuyện bí mật của mình.
Suốt đời tôi không bao giờ quên cử chỉ thân thiện của Manny đối với tôi.
Đến năm học mới, cha mẹ tôi lại không cho tôi chơi cùng các bạn hàng
xóm vì ngại tôi sẽ mất tập trung trong việc học. Nhưng điều này không
ngăn được Manny. Cậu ấy trèo lên cầu thang thoát hiểm của nhà tôi,
còn tôi khóa cửa phòng mình và đứng bên cửa sổ để trò chuyện.
Chúng tôi say sưa nói với nhau về mọi thứ. Có một người bạn tốt như
Manny, cuộc sống của tôi trở nên vui vẻ hẳn. Manny đúng là người bạn
đáng mến.
Một ngày nọ chúng tôi cãi nhau rất kịch liệt , về chuyện cậu ấy quăng đôi
dép bẩn lên ba lô của tôi. Tôi không những đã xúc phạm mà còn bướng
bỉnh không chấp nhận lời xin lỗi của Manny.
Tôi không nghe điện thoại, không quan tâm đến tiếng gọi khẩn khoản
của Manny khi cậu ấy đứng dưới đất gọi tên tôi. Một tuần sau, chúng tôi
vẫn chưa làm lành với nhau.
Vào một hôm trời mưa xối xả, tôi nghe tiếng Manny dưới cửa sổ, hình
như cậu ấy quyết tâm sửa chữa rạn nứt giữa chúng tôi.
Nhưng manny càng quyết tâm, tôi càng hẹp hòi và không đoái hoài đến
điều ấy. Cuối cùng trong cơn tuyệt vọng, Manny nói:
Sheila ơi! Ngày mai gia đình mình chuyển đi nơi khác. Mình muốn gặp
cậu lần cuối.
Tôi cho rằng cậu ấy đang lừa phỉnh mình, làm sao gia đình cậu ấy lại
chuyển đi đột ngột như thế được?
Tôi chưa bao giờ nghe Manny nói chuyện này nên thản nhiên tự nhủ:
Cậu nói dối giỏi lắm Manny!” Rồi mạnh tay đóng sầm cửa sổ.
Một thời gian sau, khi lòng tự ái dịu lại, tôi đi tìm Manny. Khi đó tôi mới
biết điều cậu ấy nói là sự thật.
Tôi cảm thấy hụt hẫng và hối hận vô cùng. Tôi không biết manny hiện
giờ ở đâu và cũng không biết số điện thoại của gia đình cậu ấy, cứ như
thể Manny đã biến mất không lưu lại dấu vết gì cả. Vì sự ngoan cố, tự ái
ngớ ngẩn của mình, tôi đã đánh mất người bạn mà tôi quý nhất.
Tôi không bao giờ tha thứ cho mình, và luôn cầu mong có một cơ hội để
gặp lại Manny.
Mười năm sau, tôi kết hôn và chuyển đến sống tại Florida. Mặc dù đã lập
gia đình, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn tôi luôn có một nỗi buồn ray rứt
về tình bạn ở thành phố Queens êm đềm.
Bấy giờ, tôi làm việc cho một công ty bảo hiểm và thường xuyên sử
dụng máy vi tính. Công việc cũng khá căng thẳng nên để giãm stress, tôi
vẫn thường trò chuyện với những người bạn trên mạng Internet. Tôi lấy
một biệt danh, và thường hỏi với người giao lưu:
Bạn có từng sống ở thành phố Queens không?
Câu trả lời của họ luôn làm tôi thất vọng. Cho đến một hôm, ai đó trên
mạng trả lời :
-“Hồi nhỏ tôi từng sống ở thành phố Queens”.
Tôi vui mừng gặp được người đồng hương, nên hỏi:
Bạn ở quận nào trong thành phố Queens?
Người đó trả lời:
-Khu phố Astoria.
Tôi phấn khích:
Thật trùng hợp! Mình cũng đã sống ở khu phố Astoria. Tên bạn là gì?
Suy nghĩ một lúc người ấy trả lời:
Tên thật của tôi là Manny.
Tim tôi đập mạnh, ngón tay tôi thoăn thoắt gõ bàn phím:
Mình cũng có một người bạn tên là Manny. Tên mình là Sheila.
Ngay lập tức, một dòng chữ hiện lên màn hình:
Tôi cũng có quen một người tên là Sheila.
Tôi không tin vào mắt mình, “Chẳng lẽ là cậu ta?” – Tôi nghĩ thầm và
không kềm chế được, tôi hỏi: “ Có khi nào tên anh là Manny Rivera
không?”.
Liền sau đó, anh ta viết: Ôi ! Sheila ơi! Mình đây! Mình đã mong gặp cậu
biết bao!”
Sau đó chúng tôi còn kiểm tra nhau bằng cách gợi lại những kỷ niệm mà
chỉ có hai chúng tôi biết.
Tôi và Manny vui mừng được gặp lại nhau sau hơn hai mươi năm xa
cách.
Lời cầu nguyện của tôi đã trở thành sự thật, và cho đến bây giờ tôi vẫn
quý trọng tignh bạn mà cậu ấy đã dành cho tôi.
Sau hai mươi năm và xa cách 1.200 dặm, chúng tôi lại tìm được nhau
bằng những cái tên giả trên Internet.
Cuộc hội ngộ của chúng tôi đúng là một điều kỳ diệu trong cuộc sống.
(Nhã Khanh dịch từ Small Miracles for Frendship)
Bạn mến!
Ai trong chúng ta cũng cần có bạn bè, để chia sẻ vui buồn, ngọt bùi với
nhau. Trong sinh hoạt hằng ngày, chúng ta có thể quen biết một vài
người ở sở làm hay nơi công cọng, nhưng để tìm được một người bạn
hữu thân thiết thật là chuyện hiếm hoi.
Kinh thánh cho biết, Chúa Giê-xu đã kết bạn với một số môn đồ, vì ngài
thổ lộ về Cha hay về gia đình của ngài, hay bày tỏ những tâm tư thầm
kín cho họ biết
Ở Giăng 15:15 b Chúa Giê-xu nói :
NHƯNG TA ĐÃ GỌI CÁC NGƯƠI LÀ BẠN HỮU TA, VÌ TA TỪNG TỎ
CHO CÁC NGƯƠI BIẾT MỌI ĐIỀU TA ĐÃ NGHE NƠI CHA TA.
Rõ ràng Chúa sẵn sàng mở lòng cho cho các học trò và ngài dành thời
gian gần gủi ở bên họ, đó là phương cách để Chúa Giê-xu trở nên bạn
hữu với những môn đồ của ngài khi xưa. Hiện nay Chúa vẫn dành cho
chúng ta cơ hội để trở nên bạn hữu của ngài .
Ở Giăng 15:14 ghi rằng :
VÍ THỬ CÁC NGƯƠI LÀM THEO ĐIỀU TA DẠY, THÌ CÁC NGƯƠI LÀ
BẠN HỮU TA
Bạn mến !
Ngày xưa Chúa Giê-xu đã nói với các học trò như vậy và hôm nay Ngài
cũng nói với bạn rằng Ngài sẵn sàng làm bạn hữu thân tình với bạn.
Được trở nên bạn hữu với Chúa, là một ân huệ lớn lao vì Ngài sẽ gắn bó
với bạn khi vui, cũng như lúc buồn, khi thành công cũng như lúc thất bại,
khi mạnh khoẻ cũng như lúc yếu đau.
Chúa là người bạn mà bạn có thể tin cậy, vì ngài luôn bên cạnh giúp đỡ
bạn. Được làm bạn hữu với Chúa sẽ luôn có được sự bình an và vui
thỏa trong tâm hồn.
Ước mong từ hôm nay bạn sẽ để thời gian tìm hiểu những điều Chúa
truyền đạt và biết rõ về Ngài, như thế bạn sẽ dễ dàng đón nhận tình
bằng hữu mà Chúa Giê-xu dành riêng cho bạn.
Bài viết : Ms Kiều Bảo Toàn
Xem Fb => #kieutoan , #nuicaunguyen

More Related Content

TÌNH BẰNG HỮU.docx

  • 1. TÌNH BẰNG HỮU Tôi lớn lên trong một khu phố cổ, thuộc thành phố queens vốn có những con đường gập ghềnh quanh co. Khi còn bé, cha mẹ nghiêm cấm tôi chơi với những đứa trẻ cùng tuổi trong xóm. Vì vậy, tôi hoàn toàn không có một người bạn hàng xóm nào. Vào kỳ nghỉ hè năm tôi mười hai tuổi, cha mẹ cho phép tôi ra ngoài chơi cùng bọn trẻ và ở đó tôi gặp được Manny. Manny rất thích chơi trò “Tạt lon”, tôi cũng thích nhưng không biết cách chơi nên đứng nhìn rất tội nghiệp. Hình như chẳng có đứa trẻ nào để ý đến sự có mặt của tôi, nhưng Manny thì khác. Cậu ấy chắc hẳn thấy được niềm khát khao trong mắt tôi nên đến mời tôi cùng chơi. Manny là người duy nhất trong đám trẻ quan tâm đến tôi và kiên nhẫn chỉ cho tôi chơi những trò mới lạ. Từ đó, chúng tôi lúc nào cũng cùng chơi với nhau, và kể cho nhau nghe những câu chuyện bí mật của mình. Suốt đời tôi không bao giờ quên cử chỉ thân thiện của Manny đối với tôi. Đến năm học mới, cha mẹ tôi lại không cho tôi chơi cùng các bạn hàng xóm vì ngại tôi sẽ mất tập trung trong việc học. Nhưng điều này không ngăn được Manny. Cậu ấy trèo lên cầu thang thoát hiểm của nhà tôi, còn tôi khóa cửa phòng mình và đứng bên cửa sổ để trò chuyện. Chúng tôi say sưa nói với nhau về mọi thứ. Có một người bạn tốt như Manny, cuộc sống của tôi trở nên vui vẻ hẳn. Manny đúng là người bạn đáng mến. Một ngày nọ chúng tôi cãi nhau rất kịch liệt , về chuyện cậu ấy quăng đôi dép bẩn lên ba lô của tôi. Tôi không những đã xúc phạm mà còn bướng bỉnh không chấp nhận lời xin lỗi của Manny. Tôi không nghe điện thoại, không quan tâm đến tiếng gọi khẩn khoản của Manny khi cậu ấy đứng dưới đất gọi tên tôi. Một tuần sau, chúng tôi vẫn chưa làm lành với nhau. Vào một hôm trời mưa xối xả, tôi nghe tiếng Manny dưới cửa sổ, hình như cậu ấy quyết tâm sửa chữa rạn nứt giữa chúng tôi. Nhưng manny càng quyết tâm, tôi càng hẹp hòi và không đoái hoài đến điều ấy. Cuối cùng trong cơn tuyệt vọng, Manny nói:
  • 2. Sheila ơi! Ngày mai gia đình mình chuyển đi nơi khác. Mình muốn gặp cậu lần cuối. Tôi cho rằng cậu ấy đang lừa phỉnh mình, làm sao gia đình cậu ấy lại chuyển đi đột ngột như thế được? Tôi chưa bao giờ nghe Manny nói chuyện này nên thản nhiên tự nhủ: Cậu nói dối giỏi lắm Manny!” Rồi mạnh tay đóng sầm cửa sổ. Một thời gian sau, khi lòng tự ái dịu lại, tôi đi tìm Manny. Khi đó tôi mới biết điều cậu ấy nói là sự thật. Tôi cảm thấy hụt hẫng và hối hận vô cùng. Tôi không biết manny hiện giờ ở đâu và cũng không biết số điện thoại của gia đình cậu ấy, cứ như thể Manny đã biến mất không lưu lại dấu vết gì cả. Vì sự ngoan cố, tự ái ngớ ngẩn của mình, tôi đã đánh mất người bạn mà tôi quý nhất. Tôi không bao giờ tha thứ cho mình, và luôn cầu mong có một cơ hội để gặp lại Manny. Mười năm sau, tôi kết hôn và chuyển đến sống tại Florida. Mặc dù đã lập gia đình, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn tôi luôn có một nỗi buồn ray rứt về tình bạn ở thành phố Queens êm đềm. Bấy giờ, tôi làm việc cho một công ty bảo hiểm và thường xuyên sử dụng máy vi tính. Công việc cũng khá căng thẳng nên để giãm stress, tôi vẫn thường trò chuyện với những người bạn trên mạng Internet. Tôi lấy một biệt danh, và thường hỏi với người giao lưu: Bạn có từng sống ở thành phố Queens không? Câu trả lời của họ luôn làm tôi thất vọng. Cho đến một hôm, ai đó trên mạng trả lời : -“Hồi nhỏ tôi từng sống ở thành phố Queens”. Tôi vui mừng gặp được người đồng hương, nên hỏi: Bạn ở quận nào trong thành phố Queens? Người đó trả lời: -Khu phố Astoria. Tôi phấn khích:
  • 3. Thật trùng hợp! Mình cũng đã sống ở khu phố Astoria. Tên bạn là gì? Suy nghĩ một lúc người ấy trả lời: Tên thật của tôi là Manny. Tim tôi đập mạnh, ngón tay tôi thoăn thoắt gõ bàn phím: Mình cũng có một người bạn tên là Manny. Tên mình là Sheila. Ngay lập tức, một dòng chữ hiện lên màn hình: Tôi cũng có quen một người tên là Sheila. Tôi không tin vào mắt mình, “Chẳng lẽ là cậu ta?” – Tôi nghĩ thầm và không kềm chế được, tôi hỏi: “ Có khi nào tên anh là Manny Rivera không?”. Liền sau đó, anh ta viết: Ôi ! Sheila ơi! Mình đây! Mình đã mong gặp cậu biết bao!” Sau đó chúng tôi còn kiểm tra nhau bằng cách gợi lại những kỷ niệm mà chỉ có hai chúng tôi biết. Tôi và Manny vui mừng được gặp lại nhau sau hơn hai mươi năm xa cách. Lời cầu nguyện của tôi đã trở thành sự thật, và cho đến bây giờ tôi vẫn quý trọng tignh bạn mà cậu ấy đã dành cho tôi. Sau hai mươi năm và xa cách 1.200 dặm, chúng tôi lại tìm được nhau bằng những cái tên giả trên Internet. Cuộc hội ngộ của chúng tôi đúng là một điều kỳ diệu trong cuộc sống. (Nhã Khanh dịch từ Small Miracles for Frendship) Bạn mến! Ai trong chúng ta cũng cần có bạn bè, để chia sẻ vui buồn, ngọt bùi với nhau. Trong sinh hoạt hằng ngày, chúng ta có thể quen biết một vài người ở sở làm hay nơi công cọng, nhưng để tìm được một người bạn hữu thân thiết thật là chuyện hiếm hoi. Kinh thánh cho biết, Chúa Giê-xu đã kết bạn với một số môn đồ, vì ngài thổ lộ về Cha hay về gia đình của ngài, hay bày tỏ những tâm tư thầm kín cho họ biết
  • 4. Ở Giăng 15:15 b Chúa Giê-xu nói : NHƯNG TA ĐÃ GỌI CÁC NGƯƠI LÀ BẠN HỮU TA, VÌ TA TỪNG TỎ CHO CÁC NGƯƠI BIẾT MỌI ĐIỀU TA ĐÃ NGHE NƠI CHA TA. Rõ ràng Chúa sẵn sàng mở lòng cho cho các học trò và ngài dành thời gian gần gủi ở bên họ, đó là phương cách để Chúa Giê-xu trở nên bạn hữu với những môn đồ của ngài khi xưa. Hiện nay Chúa vẫn dành cho chúng ta cơ hội để trở nên bạn hữu của ngài . Ở Giăng 15:14 ghi rằng : VÍ THỬ CÁC NGƯƠI LÀM THEO ĐIỀU TA DẠY, THÌ CÁC NGƯƠI LÀ BẠN HỮU TA Bạn mến ! Ngày xưa Chúa Giê-xu đã nói với các học trò như vậy và hôm nay Ngài cũng nói với bạn rằng Ngài sẵn sàng làm bạn hữu thân tình với bạn. Được trở nên bạn hữu với Chúa, là một ân huệ lớn lao vì Ngài sẽ gắn bó với bạn khi vui, cũng như lúc buồn, khi thành công cũng như lúc thất bại, khi mạnh khoẻ cũng như lúc yếu đau. Chúa là người bạn mà bạn có thể tin cậy, vì ngài luôn bên cạnh giúp đỡ bạn. Được làm bạn hữu với Chúa sẽ luôn có được sự bình an và vui thỏa trong tâm hồn. Ước mong từ hôm nay bạn sẽ để thời gian tìm hiểu những điều Chúa truyền đạt và biết rõ về Ngài, như thế bạn sẽ dễ dàng đón nhận tình bằng hữu mà Chúa Giê-xu dành riêng cho bạn. Bài viết : Ms Kiều Bảo Toàn Xem Fb => #kieutoan , #nuicaunguyen