điểm tựa niềm tin phần 2 nằm trong series sách hạt giống tâm hồn, là những câu chuyện đời thực, mỗi câu chuyện là một lời chia sẻ của nhân vật gửi gắm tới bạn đọc, hãy luôn tin tưởng bạn thân tin tưởng vào cuộc sống, và điều quan trọng nhất với mỗi người là đừng bao giờ đánh mất niềm tin vào cuộc sống này !
p/s : biên tập và chỉnh sửa lại bởi ebookfree.vn
Ám ảnh (Photobook nhóm SOML - 9A2) - Dự án "Chuyện trách nhiệm"Minh Ngọc Nguyễn....
“Có thể khi anh đọc những dòng này anh sẽ chẳng còn gặp được em nữa. Em sẽ nghe theo lời anh, thoát khỏi nơi ám ảnh này. Em sẽ đi, đến nơi em có thể gặp được mẹ em. Có lẽ ba em sẽ không sao đâu, nếu ông ấy muốn, ông ấy sẽ đi tìm hai mẹ con em thôi, phải không anh?”.
Trong đầu tôi, chỉ còn lại những hình ảnh con bé đó. Tiếng la hét, tiếng đổ vỡ, tiếng chửi rủa và hình ảnh người đàn ông liên tục vung nắm đấm xuống lặp đi lặp lại trong đầu tôi như một cuốn băng hỏng. Giá như tôi can thiệp, thì phải chăng giờ này con bé vẫn còn ở đây. Giá như tôi quan tâm đến nó, giá như lúc đó tôi lại gần và ngăn ông ta lại, thì phải chăng giờ này con bé chẳng cần phải đi tìm người mẹ của nó. Giá như tôi không làm trái với lương tâm. Giá như tôi quay lại cho nó thêm hy vọng, giá như con người ta không ích kỉ tới mức như vậy,... hàng tá những câu nói giá như trong tâm trí của tôi. Những điều tôi nhận được cho hành động ích kỉ của mình lại là sự ám ảnh. Có lẽ tự tử là sự lựa chọn của nó nhưng chẳng phải là theo lời tôi nói sao? Giá như cũng chẳng thể làm được gì cả, hiện tại tôi phải chịu điều đó, sự ám ảnh về con bé. Mãi mãi.
Trách nhiệm khi tham gia giao thông (Photobook - C.A.O - 9A1)Minh Ngọc NguyễnĐể đảm bảo an toàn giao thông, cho cả người lái xe lẫn người đi bộ, tôi một lần nữa muốn nhắc lại từ “ý thức”. Sống trên đời, dẫu biết rằng không có gì là tuyệt đối, không phải cứ có trách nhiệm là an toàn tuyệt đối, vì bạn có trách nhiệm thì không có nghĩa người khác cũng vậy. Dù vậy, vẫn phải biết rằng điều quan trọng là phải luôn giữ được tinh thần ý thức, phải luôn giữ được giá trị riêng của bản thân. Một người, rồi hai người, rồi ba, bốn, sẽ còn rất nhiều người nữa sống có trách nhiệm hơn và trong một ngày không xa thôi, tôi tin chắc là vậy, tham gia giao thông ở Việt Nam nói riêng và tất cả các nước trên thế giới nói chung sẽ trở nên an toàn hơn, người tham gia giao thông sẽ yên tâm hơn vì khi ai cũng có ý thức và trách nhiệm thì xã hội nhất định sẽ văn minh, phát triển hơn nữa. Nếu ngày hôm nay bạn vượt đèn đỏ, xin đừng lặp lại thêm một lần nào nữa, nếu ngày hôm nay có vô tình gây ra tai nạn xe, thì mong bạn hãy học tập tấm gương của bác, sửa lỗi, rút kinh nghiệm vì ngày mai luôn là một ngày mới, một trang giấy mới để bạn bắt đầu những điều xinh đẹp nhất, viết nên những câu chuyện cổ tích khác giữa cuộc đời này.
Chúng tôi chỉ dành một buổi trưa vài tiếng đồng hồ nghe bác kể chuyện đời, chuyện nghề của mình nhưng chúng tôi đã học được nhiều điều, lĩnh hội cho bản thân vài giá trị sống và thấy mình trưởng thành hơn. Chúng tôi cảm ơn bác và mong rằng bác sẽ luôn là một công dân trách nhiệm, sẽ lan tỏa được ý chí và tinh thần trách nhiệm của bác trong giao thông nói riêng và cuộc sống này cho những người trẻ tuổi khác, như những gì bác đã làm được với chúng tôi. Chúc bác thật nhiều gặp may mắn trong cuộc sống và có thể luôn luôn mỉm cười thật tươi, sống thật lạc quan, giống như bác bây giờ vậy. Cám ơn bác rất nhiều!
Lạc lối (Photobook nhóm LDVT - 9A1)Minh Ngọc NguyễnAnh giờ đây khác lắm. Cũng đã hơn 10 năm kể từ khi anh sa chân vào vũng lầy của xã hội và tìm cách thoát ra khỏi đó một cách khổ sở, đầy gian nan. Tính anh vẫn vậy, hiền lành, chất phác, siêng năng, chịu khó và vâng lời, nhưng để tìm lại mình sau những sai phạm và lầm lỗi là cả một quá trình dài đầy chông gai, vất vả mà anh đã trải qua để gánh chịu những hậu quả chính bản thân đã gây ra. Anh bảo trách nhiệm với bản thân thoạt nghe tưởng chừng như là đơn giản, dễ dàng, là mục tiêu ban đầu anh định sẵn, hóa ra lại không hề dễ như vậy. Huống hồ để có thể đi đúng hướng đã vạch ra mà không bị sa lầy, không vướng phải những cạm bẫy là cả một thử thách đầy khó khăn trong cuộc đời của mỗi người. Vậy nên lúc còn trẻ phải sống sao cho đúng, sống sao cho có trách nhiệm với bản thân và gia đình, đừng làm hoài công cha mẹ đã mong mỏi, để khi đã lỡ sa chân vào vũng lầy rồi, muốn tìm được ý chí và nghị lực để thoát ra và chịu trách nhiệm cho những hậu qua sau này sẽ còn khó hơn cả việc dời một ngọn núi hay tát cạn một con sông.
“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Bản chất con người là thứ dễ lay chuyển nhất, cũng là thứ khó thay đổi nhất. Có thể giữ cho con người trong sạch và vẹn toàn thì cần lắm một ý thức trách nhiệm vững chắc và ý chí kiên định hơn hết để dẫn dắt bản thân khỏi những cạm bẫy còn chực chờ phía trước. Lời nói ra nhẹ tựa gió thoảng, mà muốn làm được như thế lại là cả một quá trình dài khó khăn và chật vật chiến đấu. Vậy nên hãy sống có trách nhiệm với bản thân, với lời nói và với những dự định đã đặt ra, để biết được giá trị của cuộc sống và của chính bản thân mình.
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)Minh Ngọc NguyễnHoá ra, người phụ nữ kia chỉ là bị khó sinh bình thường. Minh không khó khăn mấy cho việc giúp người mẹ đẩy được đứa con ra ngoài.
Cả gia đình của đứa bé rối rít cảm ơn Minh, dù Minh nghĩ, bản thân chẳng làm được gì nhiều. Khi về, Minh vừa ra khỏi cửa nhà, thằng bé chạy theo Minh, chỉ nói một câu: “Chú… đúng là bác sĩ thật.” Nó cười với Minh, đưa cho Minh quả mận sữa của cái cây trước nhà nó rồi chạy biến. Minh cười, nụ cười thật sự.
o-o-o
Không lâu sau đó, khi đứa bé vừa sinh ra đã ổn định, Minh cũng rời đi, đi để tiếp tục cuộc hành trình, chứ không phải chỉ để cho bản thân thêm một cơ hội. Minh đi để gặp gỡ, để giao lưu, để trò chuyện, để thấu hiểu. Minh đi để thực hiện ước mơ của mình, ước mơ làm một nhà văn viết có thể viết ra tác phẩm làm người đọc hạnh phúc, làm chính Minh hạnh phúc.
o-o-o
‘Một người chỉ có thể mang lại niềm vui cho người khi bản thân đang hạnh phúc.’
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hydinhtruong123. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi.
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2Đặng Phương NamNhận tài liệu về kỹ thuật đầu tư để tự do tài chính trong 1 năm
>>>> http://datu.gr8.com
Kết bạn với tôi tại http://facebook.com/nam0933008587
Lục Vân TiênLong NguyenChuyên cung cấp dịch vụ và giải pháp VOIP, đầu số hotline 1800 và 1900 cho doanh nghiệp
TIME TRUE LIFE TECHNOLOGY JOINT STOCK COMPANY
Mr Long
Mobi: 0986883886 - 0905710588
Email: long.npb@ttlcorp.vn
Website: ttlcorp.vn
Ngồi Khóc Trên Cây - Nguyễn Nhật ÁnhHuyền Trang NguyễnTên sách có làm bạn tò mò? “Ngồi khóc trên cây” có vẻ là một truyện hành động của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh?
Bạn sẽ gặp, sau những câu thơ lãng mạn của chính tác giả làm ề từ, là cuộc sống trong một ngôi làng thơ mộng ven sông, kỳ nghỉ hè với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng.
Câu chuyện của cô bé Rùa và chàng sinh viên vốn ở quê chuyển ra thành phố có giống như bạn từng có thời đi học?
Và cái cách họ thinh thích, rồi thương nhau giấu giếm, sợ làm nhau buồn, mong mỏi gặp nhau đến mất ngủ… có phải là mối tình đầu giống như của bạn?
“ Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay”
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả ều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách mới này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin rằng điều tốt có thật trên đời.
[Sách] Nghệ thuật sống 6Đặng Phương NamNhận tài liệu về kỹ thuật đầu tư để tự do tài chính trong 1 năm
>>>> http://datu.gr8.com
Kết bạn với tôi tại http://facebook.com/nam0933008587
VIỆC BẤT NGỜ.docxTOAN Kieu BaoSống giữa đời này rất dễ phải đối diện với thực tế phủ phàng, bản chất con người chúng ta lại yếu đuối, nhu nhược. Vì vậy rất cần sự trợ giúp...
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.netThùy LinhViết bài viết số 2 lớp 9 thuộc loại văn tự sự,bai viet so 2 lop 9, bài viết số 2 lớp 9,bài viết số 2 văn mẫu lớp 9
Xem:http://vanmau.net/bai-viet-so-2-lop-9-van-tu-su.html
Bế tắc (Photobook - Therunaways - 9A1)Minh Ngọc NguyễnHoá ra, người phụ nữ kia chỉ là bị khó sinh bình thường. Minh không khó khăn mấy cho việc giúp người mẹ đẩy được đứa con ra ngoài.
Cả gia đình của đứa bé rối rít cảm ơn Minh, dù Minh nghĩ, bản thân chẳng làm được gì nhiều. Khi về, Minh vừa ra khỏi cửa nhà, thằng bé chạy theo Minh, chỉ nói một câu: “Chú… đúng là bác sĩ thật.” Nó cười với Minh, đưa cho Minh quả mận sữa của cái cây trước nhà nó rồi chạy biến. Minh cười, nụ cười thật sự.
o-o-o
Không lâu sau đó, khi đứa bé vừa sinh ra đã ổn định, Minh cũng rời đi, đi để tiếp tục cuộc hành trình, chứ không phải chỉ để cho bản thân thêm một cơ hội. Minh đi để gặp gỡ, để giao lưu, để trò chuyện, để thấu hiểu. Minh đi để thực hiện ước mơ của mình, ước mơ làm một nhà văn viết có thể viết ra tác phẩm làm người đọc hạnh phúc, làm chính Minh hạnh phúc.
o-o-o
‘Một người chỉ có thể mang lại niềm vui cho người khi bản thân đang hạnh phúc.’
Cơn mơ biển - Truyện ngắn của Phan Trang Hydinhtruong123. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi.
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 2Đặng Phương NamNhận tài liệu về kỹ thuật đầu tư để tự do tài chính trong 1 năm
>>>> http://datu.gr8.com
Kết bạn với tôi tại http://facebook.com/nam0933008587
Lục Vân TiênLong NguyenChuyên cung cấp dịch vụ và giải pháp VOIP, đầu số hotline 1800 và 1900 cho doanh nghiệp
TIME TRUE LIFE TECHNOLOGY JOINT STOCK COMPANY
Mr Long
Mobi: 0986883886 - 0905710588
Email: long.npb@ttlcorp.vn
Website: ttlcorp.vn
Ngồi Khóc Trên Cây - Nguyễn Nhật ÁnhHuyền Trang NguyễnTên sách có làm bạn tò mò? “Ngồi khóc trên cây” có vẻ là một truyện hành động của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh?
Bạn sẽ gặp, sau những câu thơ lãng mạn của chính tác giả làm ề từ, là cuộc sống trong một ngôi làng thơ mộng ven sông, kỳ nghỉ hè với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng.
Câu chuyện của cô bé Rùa và chàng sinh viên vốn ở quê chuyển ra thành phố có giống như bạn từng có thời đi học?
Và cái cách họ thinh thích, rồi thương nhau giấu giếm, sợ làm nhau buồn, mong mỏi gặp nhau đến mất ngủ… có phải là mối tình đầu giống như của bạn?
“ Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay”
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả ều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách mới này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin rằng điều tốt có thật trên đời.
[Sách] Nghệ thuật sống 6Đặng Phương NamNhận tài liệu về kỹ thuật đầu tư để tự do tài chính trong 1 năm
>>>> http://datu.gr8.com
Kết bạn với tôi tại http://facebook.com/nam0933008587
VIỆC BẤT NGỜ.docxTOAN Kieu BaoSống giữa đời này rất dễ phải đối diện với thực tế phủ phàng, bản chất con người chúng ta lại yếu đuối, nhu nhược. Vì vậy rất cần sự trợ giúp...
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.netThùy LinhViết bài viết số 2 lớp 9 thuộc loại văn tự sự,bai viet so 2 lop 9, bài viết số 2 lớp 9,bài viết số 2 văn mẫu lớp 9
Xem:http://vanmau.net/bai-viet-so-2-lop-9-van-tu-su.html
Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm"InfoKAIPnLNuôi dạy con cái là một trong những nhiệm vụ khó khăn nhất của các bậc cha mẹ. Làm cách nào để hướng trẻ phát triển thể chất và tinh thần một cách tích cực nhất? Đó cũng là điều cuốn sách Hãy Nói Với Con Rằng "Con Giỏi Lắm" muốn gửi tới các bậc làm cha mẹ.
Download: https://reading.kaipnl.com/hay-noi-voi-con-rang-con-gioi-lam/
TÌNH BẰNG HỮU.docxTOAN Kieu BaoAi trong chúng ta cũng cần có bạn bè, để chia sẻ vui buồn, ngọt bùi với nhau. Trong sinh hoạt hằng ngày, chúng ta có thể quen biết một vài người ở sở làm hay nơi công cọng, nhưng để tìm được một người bạn hữu thân thiết thật là chuyện hiếm hoi.
NỖI BUỒN SÂU THẲM.docxTOAN Kieu BaoHoàn cảnh sống hiện nay ngày càng khắc nghiệt, khiến cho chúng ta dễ rơi vào tình trạng buồn khổ vô cùng, những sự việc thình lình xuất hiện khiến lòng ta đau đớn lại càng đau đớn nhiều hơn, và dường như khó thoát khỏi những tình huống như thế.
Trong cảnh ngộ ấy chúng ta mong có một người ở bên cạnh để cảm thông và chia sớt bớt nỗi niềm, nhưng việc ấy cũng không phải là chuyện dễ dàng mà có được.
Thư gửi bầu trờiNguyễn Quốc ChiếnHơn 10 năm trước, trong tâm trạng của một sinh viên mới ra trường đầy mơ mộng, anh chọn cho mình nickname là “bautroixanh21” – cái tên đầy cảm xúc của dân “Khối C”. Tôi soạn tập truyện và thơ này để dành tặng cho anh, mong anh bình an ở một phương trời mới, cuộc sống mới.
1. Điểm Tựa Niềm Tin
Phần 2
Một chút quan tâm
“Bất cứ ai cũng có thể đem đến sự khác biệt cho cuộc sống của người khác bằng
sự quan tâm và tình yêu thương của mình.”
Chưa bao giờ tôi thấy Charlie, cậu bạn thân của tôi lại có tâm trạng lạ lùng
như thế. Cậu ấy bước vào nhà, đưa chân đóng sầm cánh cửa và tiến vào bếp.
Dường như Charlie không hề để ý gì đến tôi. Tôi lật đật chốt cửa lại rồi bước theo
sau, lòng tự hỏi không biết chuyện gì đã xảy ra.
Khi tôi bắt kịp, thì cậu ấy đã ngồi tựa người vào chiếc ghế bành cạnh cửa sổ, tay
nắm chặt lon bia, yên lặng.
Trông cậu ấy có vẻ hoang mang, bối rối. Bóng tối bao trùm đôi mắt màu xanh
sáng vốn vui tươi của Charlie. Rõ ràng cậu ấy đang bị sốc vì một chuyện gì đó.
Uống một ngụm, bia, Charlie nhìn tôi và bắt đầu kể. Qua những lời của cậu này, tôi
có thể hình dung cả một câu chuyện.
Mới chiều hôm nay, một học sinh cũ đến thăm cậu ấy. Charlie vốn là giáo viên dạy
môn hoạ tại trường trung học địa phương đã gần chục năm, nên việc học sinh cũ
đến thăm thì không phải là chuyện gì bất thường. Thế nhưng chuyến viếng thăm
của cô gái ấy đã khiến anh bạn tôi bị sốc.
Charlie vẫn còn nhớ Angela, cô học trò nhỏ đã từng học lớp của cậu ấy cách đây
khoảng sáu năm. Đó là một cô bé lặng lẽ, giản dị và khá rụt rè. Nhưng sau bằng ấy
thời gian, giờ đứng trước mặt cậu ấy là một người phụ nữ trưởng thành, tự tin, vui
vẻ khoe với thầy chiếc nhẫn cưới nói về đứa con mới sinh và nghề nghiệp ổn định
Ebookfree.vn Page 1
2. Điểm Tựa Niềm Tin
của mình. Trong cuộc chuyện trò với Charlie, cô luôn là người chủ động gợi
chuyện thay vì chỉ biết chờ để trả lời các câu hỏi như trước đây.
Sau một lúc hỏi thăm thầy, cô gái kể: "Khi em còn học trung học, ba mẹ em chia
tay nhau. Em sống với mẹ một thời gian thì có thêm cha dượng. Ông ấy không hề
có chút thiện cảm nào đối với em lúc nào cũng tìm cách đánh đập và nhục mạ em
mỗi khi mẹ em không có nhà. Thời gian đó, có nhiều lúc em đi học với cánh tay
bầm tím vì bị ông ấy đánh, mặc dù em đã mười sáu tuổi. Không thể chịu nổi cuộc
sống như địa ngục và chán ghét phải nhìn mặt ông ấy, em đã lên kế hoạch bỏ trốn.
Thật ra, em cũng không có gì nhiều để mang theo ngoài chiếc va ly nhỏ, con gấu
bông và số tiền đã bỏ ống heo từ ngày bé. Em định sẽ trốn đi trên chiếc xe hơi rủa
mẹ sau buổi học sáng ngày thứ Sáu, trước khi mẹ và ông ấy về nhà. Charlie ngừng
kể, nhìn tôi trầm ngâm:
- Cậu biết sao không? Tiết học cuối cùng của buổi sáng thứ Sáu ấy là giờ dạy hoạ
của tôi. Làm sao tôi có thể biết được ý định của cô bé. Tôi cũng không biết những
điều mà cô bé phải gánh chịu. Tối đã đến bên Angela, ngồi xuống bên cạnh để xem
tác phẩm của em. Tôi không thể nhớ được là vào hôm đó, mình có nhận ra điều gì
khác lạ nơi cô bé hay không, chỉ nhớ rằng tôi có đặt tay lên vai cô bé và siết nhẹ.
Chỉ vậy thôi, và Angela có nhìn tôi như định nói gì đó, nhưng tôi chỉ bảo cô bé hãy
tập trung vào tác phẩm rủa mình Và thế là Angela đã bỏ nhà đi sau khi đi học về,
sau tiết học của tôi ở tuổi mười sáu.
Câu chuyện kết thúc trong yên lặng. Chúng tôi đang mải đuổi theo những suy nghĩ
của riêng mình về mối quan hệ giữa thầy và trò. Nội quy trường học không cho
phép giáo viên tiếp xúc quá thân mật với cách học sinh của mình.
Ebookfree.vn Page 2
3. Điểm Tựa Niềm Tin
Vậy thì, ngoài những bài học truyền đạt cho các em học sinh, chúng tôi không còn
cách nào khác có thể giúp các em tìm hiểu, giải quyết các vấn ề trong cuộc sống.
Bao năm nay, chúng tôi chỉ biết làm trọn phận sự rủa người thầy giáo trong những
giờ lên lớp mà không quan tâm gì. Chúng tôi ngồi đấy, im lặng, trong lòng day
dính về câu chuyện xúc động của Angela. Những sự việc tương tự như thế có thể
đã xảy ra rất nhiều tại ngôi úp mặt vào lòng bàn tay mình, Charlie thở dài:
Tôi thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra cho đến tận hôm nay. Tôi vẫn cứ
sống vui vẻ và bình thường sau cái ngày cô học trò mười sáu tuổi lớp tôi bỏ nhà ra
đi. Điều cay đắng nhất là, giá như có thêm một chút quan tâm nữa, thì tôi đã có thể
giúp đỡ cô bé ấy rất nhiều. Nhưng, dù sao cũng còn an ủi một điêu là cô ấy đã bình
an quay tìm lại.
- Thuỳ Mai
Theo A Simple Touch
Lòng tốt của người lạ
“Hãy tin tưởng ở cuộc đời này, vì lòng tốt luôn có mặt ở khắp mọi nơi, chỉ cần bạn
mới lòng để đón nhận nó”
Một mùa hè nơi khi đang băng qua sa mạc trên con đường từ nhà mình ở thành
phố Tahoc, Califomia để đi đến New Orieans, tôi nhìn thấy một người thanh niên
trẻ tuổi đứng bên đường.
Anh ta đưa một tay ra vẫy xe, tay kia cầm một giỏ xách lớn. Tôi cho xe chạy qua
thậm chí không thèm đưa mắt nhìn lại.
Ebookfree.vn Page 3
4. Điểm Tựa Niềm Tin
- Rồi sẽ có ai đó cho anh ta đi nhờ thôi! Tôi tự bào chữa khi đã đi một đoạn khá xa.
Thêm nữa, ai biết được trong giỏ xách của anh ta có những gì, biết đâu anh ta dùng
thủ đoạn xin quá giang để đánh cướp không chừng!
Nhưng đi qua vài bang nữa, tôi vẫn không thôi nghĩ về người xin quá giang nọ. Tôi
chợt giật mình khi nhận ra tâm hồn mình đã trở nên chai rụng và thờ ơ trước những
người cần giúp đỡ. Việc tôi bỏ mặc anh thanh niên trẻ không khiến cho tôi áy náy
bằng cái cách tôi đã đi qua mà chẳng cần phải suy nghĩ hay đắn đo gì. Thậm chí,
tôi còn không nhấc chân khỏi cần ga.
Đã có một thời, ở chính đất nước này đây, bạn sẽ bị coi là kẻ không ra gì nếu làm
ngơ trước một ai đó đang cần giúp đỡ. Còn giờ đây, những người ra tay nghĩa hiệp
thì lại bị cho là ngốc nghếch không ai dám liều lĩnh khi mà các băng nhóm giang
hồ, nghiện ngập, những tên sát nhân, trộm cắp đầy rẫy khắp mọi nơi. "Tôi chẳng
muốn chuốc lấy phiền toái" đã trở thành câu cửa miệng mang tính quốc gia của
mọi người để bào chữa cho sự thờ ơ mà họ dành cho những người lạ.
Tôi nghĩ về đích đến của tôi, New Orleans, là cội nguồn cảm hứng của vở kịch
"Chiếc xe điện mơ ước" của Tennessee William. Trong vở kịch đó có trích dẫn
một câu nổi tiếng của Blanche Dubois: "Tôi luôn trông chờ vào lòng tốt của người
lạ".
Lòng tốt của người lạ! Nghe mới hay ho làm sao! Liệu còn có ai trông mong vào
lòng tốt của người lạ ở thời buổi này. Nhưng chẳng lẽ lòng người đã trở nên người
lạnh như thế thật rồi sao? Liệu một người 1àm một cuộc hành trình từ bang này
qua bang khác mà không có một đồng xu trong tui có thể nào trông vậy vào thiện
chí của những người xa lạ trên đường. Liệu có người nào sẵn lòng cho anh ta đi
nhờ xe, cho anh bữa ăn, chỗ ngủ hay không?
Ebookfree.vn Page 4
5. Điểm Tựa Niềm Tin
Ý nghĩ đó khơi gợi trí tò mò của tôi Tại sao tôi không thử xem sao nhỉ?
Lúc đó tôi bước sang tuổi ba mươi bảy và chưa bao giờ mạo hiểm trong cuộc đời
mình. Chuyến đi này sẽ là một cú đột phá quan trọng của tôi nhưng tôi muốn thực
hiện nó để giữ vững lòng tin vào con người vào cuộc đời. Tôi lên đường vào sáng
sớm ngày mùng 6 tháng 12 năm 1994 cõng trên lưng một túi hành lý khoảng 25 kg
và nhằm thẳng hướng câu Colden Gate. Tôi viết lên ba lô dòng chứ "Tôi đang cần
sự giúp đỡ".
Những người tài xế lẩm nhẩm dòng chứ đó qua kính chắn gió và mỉm cười. Hai
người đàn ông cưỡi mô tô chạy qua tôi. "Anh mạo hiểm đấy!"- Một trong hai
người hét to. "Thời buổi này tìm đâu ra lòng tốt, có lẽ hắn ta bị ảo tưởng?"'
Tôi nghe tiếng họ rơi lại khi chiếc xe chạy vụt qua.
- Thực vậy ư?
Trong 6 tuần tội đã cố gắng tìm kiếm lòng tốt của những người xung quanh, và tôi
đã tìm thấy. Thi quá giang 82 chuyến và đi 4.223 dặm xuyên qua 14 bang suốt
hành trình, tôi khám phá ra nhiều. Tôi nhận được rất nhiều lời cảnh báo. Ở
Montana, người ta khuyên tôi nên dè chừng những người chăn bò ởWyoming vì họ
rất thô lỗ và hung dữ, nhưng chính những người chăn bò tôi gặp ở Wyoming lại
chia sẻ với tôi bữa ăn và cho tôi qua đêm ở lều của mình. Người dân ở Nebraska
thì lại bảo người Iowa chẳng tốt lành gì nhưng thực tế tôi khiến tôi nhận ra rằng
những định kiến đã làm cho chúng ta e sợ nhau, nhưng trên thực tế thì nơi đâu
cũng có những người tốt, những tấm lòng nhân hậu. Một ngày, ở Nebraska, một
chiếc xe hơi nhỏ cũ kỹ đã dừng lại trước cánh tay vẫy xin đi nhờ của tôi.
Hai thiếu nữ trong xe mỉm cười với tôi: "Chúng tôi xin đi quá giang. Nhưng anh
biết không, chúng tôi sẽ thấy rất áy náy khi bỏ mặc anh bơ vơ ở đây!". Họ là hai
Ebookfree.vn Page 5
6. Điểm Tựa Niềm Tin
chị em, Vivian và Helene, đang trên Nebraska, Khi cho tôi xuống một giao lộ trên
đường cao tốc, cả hai gần như đồng thanh: "Chúc anh đi bình an nhé". Nụ cười của
họ mới đáng yêu làm sao! Tôi biết mình sẽ còn nhớ mãi nụ cười đó trong suốt cuộc
đời.
Một lần khác, khi đang đứng co ro ở một trạm xăng lúc trời đã tối và lại mưa dầm
dề, thì một chiếc xe tải nặng nề ghé lại. Người tài xế phải thắng gấp để không vượt
qua tôi. Ông ta mở cửa xe, vẫy tôi lại:
"Anh lên đi, ta không thể chịu được việc bỏ mặc ai đó trong mưa, mặc dù, đã có
lần, ta bị một người đi nhờ xe dí dao vào cổ để cướp. Con người chứ phải cái gốc
cây đâu mà không có trái tim!".
Không phải tôi may mắn được gặp toàn những người tốt bụng ở những bang mà
mình đi qua, nhưng một thực tế không chối cãi được rằng lòng hào hiệp có mặt ở
khắp mọi nơi. Một cặp vợ chồng ở Iowa đã chỉ dẫn dặn dò tôi cả nửa tiếng đồng hồ
về vùng đất mà tôi sắp đi qua sau khi đã cho tôi quá giang cả một quãng đường dài.
Ở South Dakotal một gia đình đã mở rộng cửa mời tôi vào nhà dùng bữa và nghỉ
qua đêm. Thậm chí lúc chia tay, người vợ còn đưa cho tôi 2 tấm bưu thiếp dán tem
sẵn: một cái để báo tin chuyến đi của tôi tiếp tục như thế nào, cái còn lại để gửi khi
nào tôi đã bình an trở về nhà. Biết tôi không có tiền và cũng không nhận bất kỳ sự
giúp đỡ nào về tiền bạc, nhiều người đã mua cho tôi thức ăn, hoặc chia cho tôi
phần ăn mà họ có. Bác bảo vệ công viên đã cho tôi bịch bánh quy do chính tay vợ
mình làm. Nhóm sinh viên mà tôi gặp ở trường đại học đã chia cho tôi phần ăn của
mình: một ít snack, khoai tây nghiền, uchini và dưa leo một người nội trợ ở Noahs
Ark thì vội vàng vào nhà để đem ra cho tôi hai vốc bánh bích quy mặn, hai lon
soda, hai hộp cá ngừ với nụ cười tươi rói - một bữa trưa quá thịnh soạn đối với tôi.
Thường thì những người có ít thứ để cho lại là những người cho nhiều nhất.
Ebookfree.vn Page 6
7. Điểm Tựa Niềm Tin
Ở Oregon một anh thợ săn tên Mike cảnh báo tôi về thời tiết khắc nghiệt nơi đây
và hỏi tôi đã có áo ấm hay chưa. Khi biết tôi chỉ mang theo một chiếc áo khoác
mỏng, anh nằng nặc đưa tôi về nhà, lục tung cả nhà kho lên để tìm đưa cho tôi một
cái Jacket to đùng kiểu màu xanh quân đội.
Ngày hôm sau cùng ở Oregon, một công nhân bốc vác tên Tim đã mời tôi dùng
bữa tối đạm bạc cùng gia đình anh trong căn nhà gỗ tồi tàn ven bờ kênh. Khi chia
tay, anh bối rối nhìn quanh nhà mình xem thứ gì có thể tặng tôi. Cuối cùng, tôi rời
nhà Tim với cuốn Kinh thánh và một cái lều cá bằng nhân, những thứ mà anh bắt
tôi phải cầm cho bằng được.
Tôi biết ơn tất cả những người tôi đã gặp vì họ đã cho tôi đi nhờ xe, cho tôi thức
ăn, chỗ ngủ và những lời khuyên chân thành. Nhưng hơn tất cả, họ đã cho tôi tình
thương yêu và lòng tin vào con người và tất nhiên, người giàu có cũng không hẳn
là nhưng người quá thờ ơ hay lãnh đạm. Một ngày, tôi tình cờ gặp ông Baxtex -
giám đốc điều hành phòng thương mại ở Jamestown bang Tennessee. Khi tôi hỏi
ông về một nơi có thể cắm trại trong vùng, ông sốt sắng đưa cho tôi một cuốn sách
hướng dẫn và ề nghị gọi dịch vụ giúp tôi. Tôi e dè nói rằng tôi có thể trự lo được,
vì nếu sử dụng dịch vụ thì phải mất 12 đô la. Sau khi biết rõ tình cảnh của tôi,
Baxtex ề nghị tôi về nghỉ ở nông trại của ông ấy cách lames town khoảng mười
dặm về phía Nam.
Vợ ông, Carol, đang chiên một chảo thịt thơm phức khi chúng tôi vào bếp. Là một
giáo viên dạy môn khoa học lớp 7, chị có một vẻ đẹp ấm áp đặc trưng của người
phụ nữ phương Nam. Biết tôi đã đi qua nhiều bang và tiếp xúc với rất nhiều người,
chị liền thuyết phục tôi dến trường để kể chuyện cho các em học sinh. Và thế là
sáng hôm sau, tôi theo Carol đến lớp. Tôi kể cho các em nghe về vẻ đẹp thiên
nhiên những nơi tôi đã đi qua, về nhưng thác nước, những đồng cỏ mênh mông
Ebookfree.vn Page 7
8. Điểm Tựa Niềm Tin
xanh ngát. Và hơn hết, tôi kể cho chúng nghe về lòng tốt và sự hào hiệp mà tôi có
thể tìm thấy ở khắp mọi nơi.
Tất cả bọn trẻ ều tỏ ra hào hứng và tập trung. Vào giờ giải lao, một cô bé đeo mắt
kiếng có vẻ khá nhút nhát đã nói nhỏ với tôi: "Lớn lên cháu sẽ trở thành nhà báo và
đến tất cả những vùng mà chú đã đi qua".
Tôi đã rất xúc động. Khi tôi rời San Francisco, tôi chỉ nghĩ về bản thân mình. Tôi
chưa bao giờ nghĩ rằng chuyến đi của mình lại có ánh hưởng đến bọn trẻ ở
Tennesee. Nhưng chính những gì tôi kể đã hun đúc cho các em niềm tin và tình
yêu đất nước. Khi chỉ còn một,bang nữa phảỉ đi qua và hành trình gần như đã kết
thúc, tôi nhận ra rằng: Nhờ dẹp chuyện tiền bạc qua một bên mà tôi có được những
kinh nghiệm quý giá của cuộc đời mình Và cũng nhờ đó tôi đã khiến tâm hồn mình
đổi mới hơn, trở nên cởi mở và nhiều yêu thương hơn. Khi trở về nhà, việc đầu tiên
tôi muốn làm, là giúp đỡ một người xa lạ nào đo.
Quốc Khánh
Theo Kindness of Strangers.
Bộ đồ đỏ của ông già Noel
"Điều kỳ diệu của ông già Noel không phải nằm ở bộ đồ đỏ, mà chính là ông đã
dạy cho chúng ta phải biết cho đi nhiều hơn là nhận về."
Patty ngồi lọt thỏm trong ghế, khuôn mặt ra chiều đăm chiêu suy nghĩ. Mấy hôm
nay, cha cô bé đã thấy vẻ buồn buồn khác lạ của con, nên đã đưa cô bé đi xuống
phố dạo chơi. Ông biết chắc rằng cô con gái 8 tuổi bé bỏng của mình đang có tâm
sự gì đó trong lòng.
Ebookfree.vn Page 8
9. Điểm Tựa Niềm Tin
Đúng như dự đoán của người cha, sau một hồi yên lặng, cô bé bắt đầu lên tiếng:
- Cha ơi...
- Có chuyện gì vậy con gái yêu?
Vài bạn ở lớp con nói một chuyện này mà con biết là chẳng đúng đâu. - Đôi môi
xinh của cô bé run rẩy khi cố tìm nén những giọt nước mắt đang chực trào ra.
- Các bạn nói chuyện gì thế Patty? - Người cha dịu dàng hỏi:
- Các bạn ấy nói rằng trên đời này không hề có ông già Noel. - Cô bé nuốt nước
mắt, nhưng không kịp nữa rồi, một giọt đã rơi xuống, vỡ tan khi chạm vào tay bé. -
…Và rằng con ngốc lắm mới tin có ông già Noel .. Chỉ có những em bé tí xíu mới
tin Patty ngừng lại một chút, lấy tay quệt nước mắt trên má rồi ngước lên nhìn cha,
giọng có vẻ cứng. Nhưng con tin những gì cha nói. Rằng ông già Noel là có thật.
Ông ấy có thật, đúng không cha?
Dừng xe lại dưới bóng mát cửa hàng rồi bên băng cười cha xuống ngồi cùng con
mình ở Noel là có thật không đúng đâu, Patty ạ. Ông già Con biết mà! - Cô bé thở
phào nhẹ nhõm.
Nhưng có điều này cha muốn kể cho con nghe thêm về ông già Noel. Cha nghĩ con
đã đủ sẵn sàng chưa?
Nhìn vào đôi mắt cha đang trìu mến nhìn mình, Patty chợt cảm thấy hồi hộp. Cô bé
hiểu cha sắp kể một điều gì đó thật quan trọng, có thể là một điều mà em chẳng
muốn nghe,rằng ông già Noel không có đâu. Nhưng khuôn mặt cha nhìn em sao
dịu dàng đến thế. Patty sẵn sàng đón nhận thứ mà cha sắp nói, vì không bao giờ
cha nói dối em cả. Em chăm chú lắng nghe từng lời của cha.
Ebookfree.vn Page 9
10. Điểm Tựa Niềm Tin
Ngày xưa ngày xưa có một ông lão tài phép sống với đàn tuần lọc và những chú
lùn giúp việc trong một xưởng sản xuất đồ chơi ở tận Bắc Cực. Ông là một người
rất vui tính và tốt bụng, chuyên đi khắp nơi để phát quà cho những đứa trẻ ngoan
vào đúng ngày lễ Giáng sinh hàng năm. Mọi người trên khắp thế giới biết đến ông
qua nhiều tên gọi khác nhau, nhưng tình cảm chứa đựng trong tim ông là duy nhất.
Ông già Noel chính là hiện thân của một tình yêu vô điều kiện và niềm khao khát
sẻ chia tình yêu - bằng cách ban tặng những món quà xuất phát từ tấm lòng.
Khi con lớn lên, đến một lúc nào đó con sẽ nhận ra rằng ông già Noel thật sự
không cứ phải là người có hai má đỏ hồng, mặc bộ đồ đỏ rực rõ và đáp chiếc xe do
tuần lộc kéo trên mái nhà ề chui qua ống khói xuống phát quà cho trẻ em vào đêm
trước Giáng sinh. Tinh thần rủa nhân vật huyền thoại này mãi mãi sống trong lòng
của con, của mẹ con, của cha, và của tất cả mọi người. Có vô số người kế thừa tấm
lòng yêu thương của ông trên khắp thế gian - những người này sẽ tiếp tục làm cho
tinh thần của ông, của ngày Giáng sinh lan rộng và con ạ, ý nghĩa thật sự rủa ông
già Noel nằm ở chỗ ông giúp con biết cho đi nhiều hơn là chỉ biết nhận từ người
khác trong cuộc sống. Một khi con hiểu được và sống theo tinh thần này, thì Giáng
sinh lại càng trở nên thú vị và nhiệm mầu hơn. Con có hiểu những điều cha đang
nói với con không?
Patty không nói gì. Cô bé đăm đăm nhìn vào cây sồi già qua khung kính xe để ngỏ.
Em không dám nhìn vào mặt cha - người đã luôn nói với em rằng ông già Noel là
có thật. Em muốn được tin như những gì mình đã tin trong suốt bao năm qua- rằng
ông già Noel là một người có phép thuật, mặc bộ đồ đỏ. Em chẳng muốn lớn để
phải nhìn mọi thứ khác đi.
Patty- Người cha dịu dàng gọi. Bé quay đầu và gương mặt cha toả sáng vẻ hiền từ,
và đôi mắt cha lấp lánh ánh nhìn của ông già Noel- ông già Noel thật sự. Chính
Ebookfree.vn Page 10
11. Điểm Tựa Niềm Tin
ông già Noel này đã bỏ thời gian để chọn cho Patty những món quà mà cô bé mong
mỏi trong suốt bao nhiêu mùa Giáng sinh qua cũng chính ông là người ru em ngủ,
là người. cười cùng em khi em vui, đã xuýt xoa đau đớn còn hơn cả em mỗi khi em
ngã. Chính ông già Noel ấy mặc dù không hề biết tí gì về máy móc- đã hì hục sửa
cho em nào là xe đạp, nào là tàu thuỷ chạy bằng điều khiển tự động, nào là búp bê
biết khóc...
Patty hiểu rồi. Cô bé đã hiểu về tình yêu, về sự hy sinh và chia sẻ, Người cha ôm
cô bé vào lòng, trong vòng tay che chỏ và ủ ấm cho bé bao năm qua và sẽ còn như
thế mãi mãi. Cô bé thấy một niềm vui sướng ùa vào lòng.
- Giò thì con đã thuộc về nhóm người đặc biệt những người biết và giữ vững tinh
thần của ông già Noel trong tim. - Người cha mỉm cười dịu dàng. Ông già Noel là
có thật, con ạ, qua cha, qua con và những người biết chia sẻ khác. Con hãy chia sẻ
niềm vui Giáng sinh từ bây giờ, trong mỗi ngày bình thường chứ không cần phải
đợi đến một ngày đặc biệt nào. Con có nghĩ mình làm được điều đó không?
Cô bé nhìn cha gật đầu, đôi mắt long lanh. Khi phải giải thích mọi chuyện cho con
gái người cha đã cầu nguyện cho mình có được khả năng diễn đạt tốt nhất và ánh
mắt trìu mến nhất, như xưa kia cha của ông đã từng làm vào cái ngày mà ông được
biết ý nghĩa của lễ Giáng sinh không nằm nơi bộ áo quần đỏ của ông già Noel. Và
ông cũng đã hy vọng con mình sẽ chấp nhận câu chuyện như ngày xưa ông đã từng
chấp nhận, không phải để cảm thấy mất đi sự mầu nhiệm thú vị, mà là để cảm
nhận điều mầu nhiệm ấy một cách sâu sắc hơn.
Và khi nhìn vào đôi mắt long lanh hạnh phúc của con, ông biết là ông đã làm được.
- Thảo Nhi
Theo Internet
Ebookfree.vn Page 11
12. Điểm Tựa Niềm Tin
Phía cuối cầu vồng
“Niềm tin sẽ dẫn bạn đến nơi mà trái tim bạn mong muốn”
Con gái tôi rất say mê những chiếc cầu vồng. Nó xếp bút tô màu của nó hành
hàng theo thứ tự bảy sắc cầu vồng. Mọi vật dụng của con bé ều có liên quan đến
cầu vồng: những bức tranh, những bộ quần áo, đồ dùng học tập mà nó chọn mua.
Khi có ai hỏi màu yêu thích nhất của nó là gì, con bé sẽ trả lời: "Cầu vồng". Nó
thường vẻ những chiếc cầu vồng không màu trên cát tại bãi biển và những chiếc
cầu vồng bằng phấn trên tường nhà.
"Tại sao con lại thích cầu vồng đến thế?" 'Tôi hỏi.
"Luôn có một cái gì đó ở phía cuối mỗi chiếc cầu vồng đó mẹ!" ' Con bé trả lời.
“Con muốn nói đến một kho báu ư? - Tôi làm bộ ngạc nhiên hỏi.
"Không ạ. Là một thế giới thần tiên. Ở đó có tất cả những gì mà chúng ta mong đợi
- có dòng sông sôcôla, có núi kẹo, có những bức tranh đẹp, có những lời nói dịu
dàng, có tất cả mẹ ạ!"
Tôi mỉm cười. Thế giới tuổi thơ sao mà phong phú và đáng yêu đến thế!
Một vài tuần sau, con gái tôi bị sốt cao – không phải là một cơn sốt bình thường
mà là sốt siêu vi. Con bé cứ nằm mê man trên giường bệnh hết ngày này qua ngày
khác với những cơn nóng lạnh vật vã. Trang thiết bị ở bệnh viện rất hiện đại, và
các y, bác sĩ lúc nào cũng tận tâm chăm sóc, nhưng điều đó vẫn không giúp cho
bệnh tình con gái tôi được khả quan hơn. Cuối cùng, khi tình hình ngày một tệ đi,
các bác sĩ quyết định chuyển con bé đến một bệnh viện đa khoa lớn hơn. Nhưng
ngay khi vợ chồng tôi ký những giấy tờ cần thiết và các nhân viên chuẩn bị đưa nó
Ebookfree.vn Page 12
13. Điểm Tựa Niềm Tin
lên băng ca để đẩy ra máy bay thì một điều kỳ diệu xảy ra. Con bé tỉnh dậy, mơ
màng nhưng cũng nhận ra được những gì xung quanh.
Vài ngày sau, sức khoẻ con tôi đã dần dần bình phục. Được tiếp tục theo dõi trong
vòng năm ngày nữa, con bé đã có thể trở về nhà.
Ôm đứa con bé bỏng vào lòng, tôi âu yếm hỏi: “Con đã thấy gì trong giấc ngủ dài
suốt mấy ngày qua, con yêu?”
"Con thấy cầu vồng mẹ ạ!" - Mắt con tôi sáng lên - "Con đã đi trên cầu vồng ấy
nhưng con cảm thấy rất nhớ ba mẹ."
Mùa hè năm đó, sau một cơn bão tan nhanh, cùng một lúc có cả hai chiếc cầu vồng
xuất hiện bắc ngang qua hồ nước sau nhà chúng tôi. Chồng tôi nhìn thấy chúng
trước và gọi hai mẹ con ra xem cảnh đẹp tuyệt vời này.
Chúng tôi không thể không trầm trồ với những gì mình tận mắt thấy. Con gái tôi
ngẩn người ra nhìn kỳ quan thiên nhiên đang trải ra trước mắt mình rồi thì thầm:
"Mẹ ơi, con đã bước chân đi trên nó, thật đấy! Mẹ có tin điều đó không mẹ?”
- "Mẹ tin chứ, con gái!"
"Khi con bệnh, con thấy mình đang ở trong bóng đêm. Con sợ lắm, vì con không
thể thấy được gì xung quanh Con cứ cầu mong cho một chiếc cầu vồng hiện ra với
con, Và rồi nó hiện ra thật mẹ ạ! Con bước lên nhưng bậc thang muôn màu, tin
rằng đi hết cầu vồng con sẽ gặp được ba mẹ. Và thật kỳ diệu mẹ ạ, cuối cùng con
đã được trở về nhà”.
Tôi nhìn vào mắt con bé, âu yếm nói: "Con nói đúng, con yêu. Chúng ta sẽ không
bao giờ đánh mất niềm tin vào những điều kỳ diệu!".
Theo Raibow’s End TỦ SÁCH SƯU TẦM
Ebookfree.vn Page 13
http://www.ebookfree.vn/